Thảm sát Tết Mậu Thân 1968: tội ác chống loài người (Mai V. Phạm)
Tập
Hợp Dân Chủ Đa Nguyên đã đề nghị giải pháp cho bài toán chính trị Việt
Nam : phải có một lực lượng chính trị làm đối trọng với Đảng cộng sản.
Lực lượng này chia sẽ đường lối và giải pháp chung cho cuộc cách mạng
dân chủ, sẽ đóng vai trò vận động quần chúng tham gia vào phong trào bất
tuân dân sự trên toàn quốc, tạo áp lực buộc Đảng cộng sản phải thực
hiện hòa giải dân tộc và bầu cử tự do. Và cuộc bầu cử tự do, dưới sự
giám sát chặt chẽ và công bằng của cộng đồng quốc tế, sẽ là tiền đề để
thiết lập chế độ dân chủ đa nguyên.
Kết
quả một vụ thảm sát dưới tay cộng sản Việt Nam tại khe Đá Mài phía nam
Huế, tháng 2, 1968 Tết Mậu Thân. 428 nạn nhân đa số người Thiên chúa
giáo, gồm tu sĩ công chức, bác sĩ, giáo sư và những chuyên viên ngành
nghề khác. Nạn nhân bị bắt giữ ở nhà thờ Phú Cam Huế trước khi bị dẫn ra
khỏi thành phố vào đầu tháng 2 năm 1968 và bị bắn chết dọc theo bờ
lạch. Theo thông tin của cán binh địch đào ngũ Sư đoàn Bộ binh 101 (di
động không kỵ) tìm thấy xác nạn nhân ngày 19 tháng 9, năm 1969. Nguồn : Nguyen, Huu Hien, 23 February 1969.
Là một
người trẻ "được" nhận nền giáo dục tuyên truyền của chế độ cộng sản suốt
12 năm, tôi đã không được biết sự thật đẫm máu và quá đỗi đau thương
đằng sau cuộc tiến công Tết Mậu Thân 1968 của cộng sản Bắc Việt, cho đến
khi Internet phổ biến. Đọc những tài liệu nghiên cứu của các học giả
Việt Nam và nước ngoài về cuộc tiến công Tết Mậu Thân 1968, khiến tôi
không thể kiềm nén được cảm xúc đau nhói và tức giận trước bản chất máu
lạnh và khát máu của Việt Cộng, là những người Việt Nam, có cùng máu đỏ
da vàng giống như tôi.
Đúng
50 năm về trước, Việt Nam Cộng Hòa và Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa đồng ý
ngừng bắn 36 giờ để toàn dân được đón Tết theo truyền thống dân tộc.
Khốn nạn thay, cộng sản Bắc Việt đã phản bội bản ký kết với Việt Nam
Cộng Hòa, dưới danh nghĩa Mặt trận Giải phóng miền Nam, đồng loạt tấn
công vào 41 tỉnh, thành phố và hàng trăm thị xã miền Nam.
Theo
nhiều nguồn tin thì sau khi cuộc tổng tiến công Huế kết thúc vào ngày
24 tháng 2 năm 1968, thì có khoảng 3.500 thường dân bị mất tích. Một số
đã chết trong cuộc chiến và bị chôn vùi trong những đống đổ nát. Khi
người dân Huế và quân đội Việt Nam Cộng Hòa bắt đầu dọn dẹp, thì họ đã
bắt gặp một loạt các khu mộ chôn tập thể. Khoảng 150 xác chết đã được
khai quật từ ngôi mộ đầu tiên, nhiều xác người cột chặt với nhau bằng
dây thép và dây tre. Một số đã bị bắn chết, còn những người khác bị chôn
sống.
Tác giả Buckley trong cuốn Fodor’s Exploring Vietnam đã nhận định rằng cuộc
thảm sát 1968 ở Huế nhắm mục tiêu đến bất cứ ai có tình cảm dành cho
chính phủ Việt Nam Cộng Hòa, bao gồm các nhân viên cứu trợ nước ngoài,
thương nhân, nhà sư Phật giáo, linh mục Công giáo, trí thức, và một số
người nước ngoài có quan hệ với chính phủ Việt Nam Cộng Hòa, đều bị Việt
Cộng bắn chết, chặt đầu và vùi thây họ trong những hố chôn tập thể.
Robert Shaplen đã viết trong tờ New Yorker vào tháng 3 năm 1968 rằng :
"Không
có gì mà tôi thấy trong chiến tranh Triều Tiên hoặc chiến tranh Việt
Nam cho đến nay, là khủng khiếp về tàn phávà chết chóc tuyệt vọng, như
những gì tôi đã thấy ở Huế. Khoảng 3/4 các ngôi nhà ở Huế bị tàn phá
hoàn toàn hoặc bị hư hỏng nghiêm trọng bởi bom và pháo đạn, trong khi đó
những xác người chết chồng lên nhau trong những hố chôn tập thể, đầu
của người này chồng lên đầu của người khác".
Tạp chí TIME tường thuật cuộc thảm sát Mậu Thân vào tháng 10, năm 1969 như sau :
Tạp chí TIME tường thuật cuộc thảm sát Mậu Thân vào tháng 10, năm 1969 như sau :
"Ban
đầu, những người đàn ông không dám bước vào con suối", một trong những
người tìm kiếm nhớ lại. "Nhưng vì mặt trời đã bắt đầu lặn nên cuối cùng
chúng tôi buộc phải bước vào dòng nước lạnh, trong lúc thầm cầu nguyện
mong người chết tha thứ cho chúng tôi". Ở lạch nước, nhóm tìm kiếm đã
phát hiện khoảng 250 hộp sọ và hàng đống xương. Một người Mỹ có mặt tại
hiện trường cho biết : "Những ổ mắt thủng sâu thẳm và đen, trong khi
dòng nước chảy siết qua những bộ xương khô".
Vào
ngày thứ năm của cuộc tiến công Mậu Thân, binh lính Cộng sản đã xuất
hiện tại nhà thờ Phủ Cam, nơi mà những người dân Huế đang ẩn náu cùng
gia đình và bắt họ đi. Những người Việt Cộng nói rằng họ bắt những người
đàn ông đi để giáo dục tuyên truyền và sau đó sẽ cho họ về. Nhưng gia
đình của những người đó đã không bao giờ nghe hoặc nhìn thấy họ thêm một
lần nào nữa. Dưới chân núi Nam Hòa, mười dặm từ nhà thờ Phú Cam, những
người bị bắt đi đã bị bắn chết hoặc bị đánh cho đến chết".
Reed Irvine, Chủ tịch của Accuracy in Media (Sự chính xác trong Truyền thông) cho biết :
"Hàng
ngàn nạn nhân được chôn cất bí mật trong các ngôi mộ tập thể. Nhưng sự
thiếu hiểu biết của nhiều người dân về cuộc thảm sát Tết Mậu Thân 1968
cho thấy Đảng cộng sản đã thành công trong việc giữ kín cuộc thảm sát
Huế như một bí mật. Việc phát hiện ra các khu mộ tập thể đã thu hút được
sự chú ý tối thiểu của các phương tiện truyền thông Hoa Kỳ, và cho đến
năm 1985 cảnh quay các thi thể được khai quật đã được trình chiếu trên
nhiều kênh truyền hình của chúng tôi".
Tổng
kết từ nhiều nguồn khác nhau, ước tính rằng chỉ riêng ở Huế, Việt Cộng
đã tàn sát ít nhất 5.700 người.Riêng đối với thiệt hại của quân đội cộng
sản Bắc Việt, thì ít nhất 45 ngàn người thiệt mạng trong tổng số 84
ngàn quân.
"Hát trên những xác người" Việt Nam
Trong
khi chính quyền cộng sản Việt Nam đớn hèn, câm miệng không tưởng niệm
chính những liệt sĩ của chế độ đã thiệt mạng trong những trận chiến với
Trung Quốc tại Hoàng Sa (1974), Trường Sa (1988) và chiến tranh biên
giới Việt Trung (1979), thì nó lại khốn nạn và đê tiện tổ chức "Bản hùng
ca Xuân Mậu Thân 1968". Nhà nước cộng sản đang phục vụ dân tộc Việt Nam
hay chính quyền Trung Quốc ?
Đảng
cộng sản tự bịt mồm, nhắm mắt, đùa cợt trước những oan hồn vẫn chưa
được trả công bằng, để hớn hở tổ chức "Lễ kỉ niệm 50 năm cuộc Tổng tiến công và nổi dậy Xuân Mậu Thân 1968".
Hành động này còn thua xa loài súc vật bởi vì những loại động vật này
còn biết buồn khi đồng loại chết. Câu nói nổi tiếng của người khai sinh
ra chủ nghĩa cộng sản là Karl Max, mô tả đầy đủ sự khốn nạn và độc ác
của chóp bu cộng sản Việt Nam : "Chỉ có súc vật mới quay lưng lại với nỗi đau đồng loại mà chăm chút bộ lông của mình".
Máu
đổ xuống, không phải chỉ của những người miền Nam hiền lành, nhưngcòn
của rất nhiều bộ đội miền Bắc, đã nhuộm đỏ đất và nước Việt Nam.Thay vì
xét mình để tưởng niệm những tang thương mà cuộc tấn công Tết Mậu Thân
1968 đã gây ra, thì Đảng cộng sản lại điên cuồng, xấc xược khuấy sâu
nhát dao vào vết thương chưa khô máu. Sự kiện tắm máu dân tộc Việt Nam
quá đau thương như thế này, là một "Bản hùng ca" đáng vui mừng đối với
những chóp bu cộng sản hay sao ?
Ít
nhất 45 ngàn binh lính của cộng sản Bắc Việt thiệt mạng trong cuộc tiến
công Tết Mậu Thân 1968, chứng minh được sự thất bại hoàn toàn của Đảng
cộng sản trong chiến dịch bất nhân này. Thay vì hàn gắn vết thương, tổ
chức tưởng niệm những nạn nhân đã thiệt mạng của cả hai miền Nam Bắc,
chóp bu cộng sản lại thách thức lương tri của những người yêu Lẽ Phải và
Sự Thật, bằng những buổi văn nghệ, hát mừng trên những xác người.
Đúng
lý và hợp tình hơn, Đảng cộng sản phải chủ động hòa giải với dân tộc
Việt Nam, nghĩa là nhận lỗi về những tang thương đã gây ra, phục hồi
danh dự và bồi thường thiệt hại cho tất cả các nạn nhân. Cũng dễ hiểu,
bởi Đảng cộng sản luôn rất sợ và chống lại lập trường hòa giải dân tộc
vì không có gì thỏa mãn nó bằng một đất nước chia rẽ và hận thù.
Thay lời kết
Cuộc
thảm sát Tết Mậu Thân 1968 là một tội ác diệt chủng và cũng là một
trong nhiều tội ác mà chế độ cộng sản đã gây ra cho dân tộc Việt Nam.
"Đảng
Cộng Sản Việt Nam đã là một đại họa cho dân tộc ta. Nó đã là thủ phạm
của cuộc nội chiến kéo dài ba mươi năm làm đất nước tan nát và nhiều
triệu người thiệt mạng. Trong cơn mê cuồng áp đặt chủ nghĩa cộng sản nó
cũng đã phạm những tội ác kinh khủng, tàn sát có chủ mưu hàng trăm ngàn
người yêu nước hoặc vô tội".
Quá
nhiều máu và nước mắt đã đổ ra nhân danh thứ chủ nghĩa cộng sản quái
thai và Đảng cộng sản không xứng đáng cũng không đủ tư cách để tiếp tục
độc quyền lãnh đạo dân tộc Việt Nam.Sự tồn tại của chế độ cộng sản cho
đến nay là một thách đố vô cùng xấc xược đối vơi lương tri và danh dự
của những người yêu mến đất Mẹ Việt Nam.Phải nhanh chóng thay thế chế độ
độc tài toàn trị bằng dân chủ đa nguyên để hòa giải người Việt Nam với
nhau,xóa bỏ hận thù, ngăn cách và chia rẽ.
"Để
có dân chủ đa nguyên thực sự, điều chúng ta phải làm trước hết là xóa
bỏ những hận thù do một quá khứ đẫm máu để lại và được một chính sách
phân biệt đối xử nuôi dưỡng suốt thời gian qua.Hòa giải dân tộc là một
bắt buộc của hoàn cảnh lịch sử. Có như thế chúng ta mới có thể chấp nhận
nhau, nhận lỗi với nhau và tha lỗi cho nhau, để chung sống với nhau và
bắt tay nhau xây dựng một tương lai chung. Còn nếu không đa nguyên cùng
lắm chỉ có nghĩa là tạm thời chịu đựng lẫn nhau do một so sánh lực lượng
chưa ngã ngũ. Đa nguyên mà không có hòa giải dân tộc như vậy chỉ là đa
nguyên bệnh hoạn, chỉ chuẩn bị cho một sự thanh toán lẫn nhau".
Quan
trọng hơn, phải hòa giải người Việt Nam với đất nước Việt Nam để phục
hồi lòng yêu nước. Tổ quốc cần một kết hợp chính trị lương thiện, bao
dung, và nhân ái để nối mọi bàn tay và mọi khối óc, cùng nhau xây dựng
tương lai tươi sáng cho Việt Nam dựa trên lòng yêu nước.
Tập
Hợp Dân Chủ Đa Nguyên đã đề nghị giải pháp cho bài toán chính trị Việt
Nam : phải có một lực lượng chính trị làm đối trọng với Đảng cộng sản.
Lực lượng này chia sẽ đường lối và giải pháp chung cho cuộc cách mạng
dân chủ, sẽ đóng vai trò vận động quần chúng tham gia vào phong trào bất
tuân dân sự trên toàn quốc, tạo áp lực buộc Đảng cộng sản phải thực
hiện hòa giải dân tộc và bầu cử tự do. Và cuộc bầu cử tự do, dưới sự
giám sát chặt chẽ và công bằng của cộng đồng quốc tế, sẽ là tiền đề để
thiết lập chế độ dân chủ đa nguyên.
Để
có thể xây dựng được đối trọng mạnh với Đảng cộng sản cần phải có sự
tham gia và ủng hộ của những trí thức yêu nước, không phân biệt tuổi
tác, nghề nghiệp, giới tính và địa lý.
Hãy
dũng cảm tham gia cuộc cách mạng dân chủ vì mục tiêu của nó là tự do và
hạnh phúc cho cả những người xa lạ và cho chính con cháu của chúng ta.
Dân tộc Việt Nam xứng đáng được hưởng nhân quyền và hạnh phúc như các
dân tộc khác trên thế giới. Con cháu của bạn và tôi xứng đáng được hưởng
một nền giáo dục nhân bản và khai phóng cũng như sống trong một môi
trường sạch sẽ và lành mạnh.
Muốn được như thế, hãy đừng vô cảm, đừng buông tay, và hãy nhanh chóng quyết định : tham gia Tập Hợp !
Mai V. Phạm
Thành viên Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên
"Đa nguyên – Bất bạo động – Hòa giải & Hòa hợp Dân tộc"
Tham khảo :
https://www.vietnam.ttu.edu/exhibits/Tet68/aftermath.php